Chư vị sư huynh sư tỷ của Ẩn Phong trầm mặc không nói, Cửu sư tỷ ở trong góc lau nước mắt, Vương Dương đang trầm mặc lau kiếm, Tần Sơn nằm trong động phủ của Đại sư huynh uống rượu, Nhị sư tỷ nhìn pho tượng Tổ sư không nói, mà Vương Minh Di vẫn đang khóc lóc ầm ĩ trong lòng Bát sư tỷ gọi tiểu phụ thân. "Bấy nhiêu năm nay, cảm ơn chư vị đã chiếu cố Tiểu Thập Cửu, Tiểu Thập Cửu trong lòng sớm đã coi chư vị như huynh trưởng, tỷ muội của mình. Xin lỗi, lừa dối các ngươi, không phải bản ý của ta." "Sau ngày hôm nay, Ẩn Phong không còn Tiểu Thập Cửu nữa. Ân chiếu cố của chư vị huynh trưởng, sư tỷ đối với Tiểu Thập Cửu vĩnh thế khó quên. Trách nhiệm lừa dối của Tiểu Thập Cửu, đợi đến lúc có hi vọng, Tiểu Thập Cửu nhất định sẽ tự mình đến tạ tội với chư vị." Hạng Trần cầm đao rạch một nhát lên tay, ngón út, ngón áp út, ngón giữa, đốt thứ ba của ba ngón tay rơi xuống, đau thấu tim truyền đến từ ngón tay bị đứt, mười ngón tay liền với tim. "Ba ngón này, là bất trung, bất hiếu, bất nghĩa!" Hắn lấy ra tay áo bị đứt của Nhị sư tỷ, bao khỏa ba ngón tay, đặt ở tại nguyên chỗ, thật sâu nhìn một cái Ẩn Phong và Bá Thiên Tông, trong lòng lẫn lộn đủ thứ cảm xúc. Hắn xoay người rời đi, dưới ánh mắt của vô số người, rời khỏi trận doanh của Đại Hạ hoàng triều. Những người của Đại Hạ hoàng triều đều trợn mắt nhìn Hạng Trần đi qua chỗ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789225/chuong-1605.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.