Phía dưới vách núi một chút, còn có rất nhiều thạch thất được khai thác, bên trong giam giữ nhiều người, vì sao bị giam giữ thì không được biết. Hạng Trần còn thấy, một số nữ tù nhân có tư sắc không tệ bị người trông coi ô nhục, làm bẩn, loại chuyện này không phải số ít. Hạng Trần mặc dù thấy nổi giận, nhưng đây là chuyện nội bộ của Thượng Quan gia tộc, đại đa số những người bị giam giữ cũng là tộc nhân của mình. Hạng Trần đang cảm nhận tung tích của Thượng Quan Hạo. Thượng Quan Hạo là cường giả cảnh giới Lục Địa Thần Tiên, rất dễ dàng phân biệt ra. Phía dưới cùng của đáy vách núi là một dòng sông màu đen. Dòng sông màu đen này, đồng lực của Hạng Trần vậy mà không xuyên thấu đi xuống được. "Ơ... trận pháp sao?" Hạng Trần ngạc nhiên. Đồng lực của hắn tìm khắp Tuyệt Mệnh Nhai, tìm kiếm mấy ngàn người bị giam giữ, đều không phát hiện Thượng Quan Hạo. "Hạng Trần ca ca, có thu hoạch gì không?" Khuynh Thành hiếu kỳ hỏi. Nguyệt Mị cũng một mặt mong đợi. Hạng Trần lắc đầu, nói: "Không phát hiện Thượng Quan Hạo, nhưng đáy vách núi có một giang hà, đồng lực của ta không thể xuyên thấu, xem ra đã bố trí pháp trận, người có khả năng bị giam giữ dưới giang hà." Nguyệt Mị giải thích: "Đó là Tuyệt Mệnh Hà, có kịch độc, cường giả cảnh giới Thiên Cổ ngâm mình trong đó cũng sẽ trúng độc, cho dù là Lục Địa Thần Tiên, bị ăn mòn lâu dài cũng sẽ trúng độc mà chết, cha ta từ nhỏ đã dạy ta không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789067/chuong-1447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.