Mà sự kiện lần này, là xảy ra vào ba tháng trước đó. Sự biến mất của một nhóm người này cũng đã gây nên sự chú ý đặc biệt của tổng bộ Bá Thiên Quân đóng quân ở Hồng Vân Đại Lục. Nhưng thông đạo dưới lòng đất đã bị hủy diệt, đại lục mênh mông, muốn tìm kiếm một đám người chẳng khác nào mò kim đáy biển. "Thiếu chủ, diễn biến sự tình đại khái là như thế rồi." Trong Hồng Vân Thiên Lang Bảo, Ngân Phong Nghĩ Vương cung kính đứng trước mặt Hạng Trần. "Bại lộ thì bại lộ đi, không có quan hệ quá lớn." Hạng Trần cũng không trách Ngân Phong Nghĩ Vương và bọn người, loại sự tình này lâu ngày khó tránh khỏi xảy ra. "Tình hình khai thác tài nguyên của Hồng Vân Đại Lục như thế nào?" Hạng Trần lại hỏi. "Những năm này khai thác linh thạch tổng cộng một vạn tấn, các loại linh quặng, linh thiết, cũng có khoảng chừng hai vạn tấn, quặng mỏ dưới lòng đất trong phạm vi hơn một vạn dặm đều đã bị chúng ta khai thác không sai biệt lắm rồi, tài nguyên đủ để chúng ta bồi dưỡng ba mươi vạn quân đội chính quy." Ngân Phong Nghĩ Vương hồi đáp. "Rất tốt, cũng nên thu tay lại rồi, tiếp tục lưu lại đây cũng không có béo bở quá lớn có thể vớt được nữa, huấn luyện của Thiên Lang Quân thì sao?" "Ý của ngài là muốn rút lui khỏi đây rồi ư? Thiên Lang Quân tiến bộ rất nhanh, mười vạn Thiên Lang Quân, tu vi toàn bộ tăng lên tới Lăng Tiêu cảnh giới trở lên, thiên phú siêu việt." "Mười vạn người..." Hạng Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789037/chuong-1417.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.