Đã là đêm, đảo Thiên La, đèn đuốc sáng trưng, mưa to tí tách rơi xuống, trên đường không có mấy người qua lại. Đảo Thiên La, trung tâm thành Thiên La, nhìn về cuối con đường, là một tòa phủ đệ khổng lồ. Cửa lớn màu son đỏ thẫm phía trên treo một tấm biển gỗ trinh nam đen viền vàng kim, trên đó đề hai chữ lớn bay lượn như rồng bay phượng múa: "La phủ" Trời đêm se lạnh như nước, nến đỏ trong phòng lung lay, mưa phùn ngoài cửa sổ xiên xiên rơi xuống, nước đọng theo mái hiên lặng lẽ tí tách rơi, trên mặt đất lan ra một vòng gợn sóng. Trong phủ đệ, lầu các cao thấp, cửa sổ ẩn hiện, phòng u tịch phòng khúc, lan can ngọc viền son, nối tiếp nhau liên hoàn tứ hợp, cửa sổ thông nhau muôn vàn cánh cửa. Ầm ầm...! Trên bầu trời, một tiếng sấm vang lên, tia chớp màu bạc trắng xé toạc bầu trời, chiếu rọi đại điện phủ La gia một mảng sáng trắng. Trong đại điện, dạ minh châu tỏa ra ánh sáng trắng dịu nhẹ, trong điện như ban ngày. Trong điện, một đám thân ảnh đang ngồi hai bên. Chỗ chủ tọa hai bên, và chỗ chủ khách, là hai người đàn ông. Một người trong đó, mặc trường bào đen, mặt để râu dê, sắc mặt vàng vọt, chính là chủ nhân La gia, La Nhạc, cũng là đảo chủ đương đại của đảo Thiên La. Bên cạnh, còn có một người, thân hình khổng vũ hữu lực, mặc áo xám, mắt phượng, miệng sư mũi hổ, không giận tự uy. Người này tên La Ngạn! "Báo cáo tướng quân, Đô úy Trung tá Lưu Lĩnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4789012/chuong-1392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.