"Nhị ca!!" Đế Tiểu Hổ một tiếng bi ai gào thét, nhìn Hạng Trần bị một đống thịt mỡ dày đặc nhấn chìm. Hắn cắn răng nghiến lợi, rút trọng kiếm… lập tức lùi lại ba trăm mét. Tự bảo vệ là trên hết! Khứu giác của Hạng Nhị Cẩu quá linh mẫn, khứu giác của chó mạnh gấp 1.200 lần người, còn hắn mạnh gấp hơn vạn lần, gấp khoảng hơn vạn lần chó thường, đây là thiên phú cũng là khuyết điểm, hắn không chịu được mùi vị quá kích thích, bình thường phải phong ấn phạm vi khứu giác thì mới tương đương với người thường. Cùng một mùi thối, sau khi vào xoang mũi bị xử lý khuếch đại hơn vạn lần, nghĩ đến đã thấy kích thích, thăng thiên rồi! "Chủ nhân!" Vào thời điểm mấu chốt, vẫn là Nguyệt Mị đánh thức Hạng Trần vốn đã bị hôn mê vì mùi thối. Còn người phụ nữ mập mạp kia thì đang ôm Hạng Trần, cọ xát khuôn mặt mình vào người hắn như ôm búp bê. Hạng Trần tỉnh lại, sợ hãi vội vàng bộc phát không gian chi lực rời đi, lập tức biến mất, xuất hiện ở cửa tháp, kinh hãi nhìn hai người phụ nữ kia. Chu Hoa Dung khựng lại, sờ sờ trong lòng ngực, Hạng Trần đã không còn ở đó. "Thánh tử ca ca!" Chu Hoa Dung nhìn thấy Hạng Trần trước cửa tháp, lại muốn nhào tới. "Thật càn rỡ!" Hạng Trần giận dữ hét lên, lập tức hóa thành một đầu Kim Ô vàng khổng lồ, phóng thích Chân Hỏa mặt trời nóng bỏng bao bọc lấy mình, lúc này mới khiến Chu Hoa Dung không dám tới gần. "Nhị ca, mau đi!" Đế Tiểu Hổ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788988/chuong-1368.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.