Thế giới này vốn dĩ là vậy, đằng sau mỗi một chói lọi huy hoàng đều ẩn chứa những cay đắng và tối tăm không ai biết đến, không thể nào chỉ toàn là tươi sáng, câu "kẻ thắng làm vua" đã đủ sức nói lên tất cả. Ánh sáng và bóng tối bổ trợ lẫn nhau, không có ánh sáng tuyệt đối, bởi vì có âm thì mới có dương. Lý Kiếm Huyền, Lục Phù Sinh cùng đám nhân vật lúc này đều xám xịt rời đi, không mặt mũi nào ở lại đây chứng kiến sự huy hoàng của Hạng Trần. Ngày xưa họ đã từng ức hiếp Hạng Trần thế nào, giờ đây Hạng Trần có thể ức hiếp lại họ như thế nào, con rồng tiềm ẩn này tại Bát Thiên Tông đã bắt đầu chính thức bay lên. "Ngươi này, sao mà trưởng thành nhanh thế?" Doanh Anh nhìn Hạng Trần, ánh mắt lộ ra sự kinh ngạc. Dù nàng đã sở hữu huyết mạch Kim Ô của Hạng Trần, nhưng tốc độ trưởng thành vẫn không theo kịp hắn. Hạng Trần nhìn nàng, áy náy nói: "Ở đây không tiện giết tên này, món nợ này, ta nhất định sẽ cho hắn trả gấp mười lần." Có nhiều người nhìn chằm chằm như vậy, Hạng Trần cũng không thể vì một lần luận bàn cạnh tranh mà xuống tay giết Cơ Vô Song. Tuy trong lòng hắn rất muốn làm thịt Cơ Vô Song. "Không sao, món nợ này sau này ta nhất định sẽ rửa hận!" Doanh Anh lắc đầu, vẻ mặt kiên định. Doanh Anh là Tam Túc Kim Ô nửa thuần huyết, không tính là thuần huyết, nhưng kết hợp với thiên phú nhân tộc của nàng, tiềm năng tương lai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788969/chuong-1349.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.