Lúc này, trong đám người truyền đến một thanh âm ngông nghênh bất tuần. Đám người lùi lại nhường đường, nhìn về phía người nói chuyện. "Đường Ngọc sư huynh!" "Là Đường Ngọc sư huynh!" Mọi người nhìn lại, người nói chuyện này chẳng phải là Đường Ngọc, người trước đó đã chém Phương Lôi, thống biển các trưởng lão trong tông môn hay sao. Hạng Trần chắp tay sau lưng, từ trong đám người đạp không mà đến. "Là hắn!" "Tiểu tử này." Bọn người Tiên Vu Đầu Mạn, Thác Bạt Viêm Hùng sắc mặt âm trầm. Chẳng phải là thanh niên vừa mới trong điện đã chạm vào chỗ hiểm của bọn họ, khiến cho bọn họ đàm phán rơi vào thế yếu đó sao. "Tiểu tử, ngươi tính là cái thứ gì, chỉ biết tranh đua miệng lưỡi, một tên Tiêu Dao cảnh giới bát trọng mà dám chọc ta cũng dám khẩu xuất cuồng ngôn như thế sao? Lão tử một chiêu liền có thể diệt ngươi." Thác Bạt Ưng dữ tợn nói. "Phóng cái rắm vào mặt mẹ ngươi, Đường Ngọc sư huynh của chúng ta thế nhưng là đệ nhất nhân của kỳ sát hạch lần này, trên kỳ sát hạch đã làm thịt hai trăm Thiên Vương, một nghìn Tông Sư của các ngươi, chỉ ngươi, cũng dám nói một chiêu diệt Đường Ngọc sư huynh của chúng ta sao?" "Chính là, ngươi tính là cái thứ gì, Đường Ngọc sư huynh thế nhưng là truyền kỳ vượt cảnh giới sát Thiên Cổ." Các đệ tử Bá Thiên Tông lập tức bắt đầu phản bác. "Khiêm tốn, khiêm tốn, mọi người khiêm tốn." Hạng Trần cười nhạt, vẫy vẫy tay với người của Bá Thiên Tông. Hắn nhìn ba người đạm mạc nói:
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788842/chuong-1222.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.