Vương Dương ngắm nhìn Hạng Trần và những người khác một cái, nói: "Chuyện ta sắp nói tiếp theo, liên quan đến bí mật tông môn, ngoại trừ Hạng Trần ra, những người khác đi ra ngoài trước đi." "Bí mật gì vậy chứ, chúng ta còn không thể nghe sao, Trưởng lão, chúng ta đều là người một nhà mà." Vương Tiểu Kê lẩm bẩm một tiếng. "Tiểu Kê, đừng không hiểu chuyện." Trương Đan đứng dậy, đi ra khỏi đại sảnh. "Trần ca, chúng ta cũng đi ra ngoài rồi." Lý Hoan và đám huynh đệ đều đi ra ngoài. Sau khi mọi người rời khỏi đại sảnh, trong sảnh cũng chỉ có Vương Dương, Nhạc Anh, cùng với thiếu nữ có thực lực khủng bố kia, Mặc Nhiễm. Còn Trưởng lão Vương Dương, phóng xuất một cỗ chân nguyên pháp lực cường đại, đan xen hóa thành kết giới bao phủ toàn bộ đại sảnh, ngăn cách hết thảy âm thanh bên ngoài. Vương Dương nói: "Đại Hạ hoàng triều, ngươi có cái nhìn thế nào?" Hạng Trần đạm mạc nói: "Ta có thể có cái nhìn gì, Đại Hạ hoàng triều, Nhân Hoàng giết nhiều đồng học của ta như vậy, mục đích ta đến Bá Thiên Tông vốn là để học được bản lĩnh, vì Cung chủ, vì lão sư, vì mười vạn đồng học cùng với ngươi báo thù." Lời nói thẳng của hắn ngược lại khiến Vương Dương lộ ra một nụ cười, nói: "Hảo tiểu tử, quả nhiên trọng tình nghĩa, kỳ thật quan hệ giữa chúng ta và Đại Hạ hoàng triều cũng không tốt như ngươi nghĩ đâu." "Ồ!" Hạng Trần nhướng mày, nói: "Đại Hạ hoàng triều không phải là kẻ quản lý giống như quản gia của nhân
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788749/chuong-1129.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.