Đột nhiên, một tên Ngạc Nhân nằm trên mặt đất gần chết, một đạo trường mâu bắn tới đánh lén Hạng Trần. Tay Hạng Trần như thiểm điện bắt lấy trường mâu bắn tới, Lý Hoan tiến lên bổ thêm một đao, đầu của tên Ngạc Nhân này rơi xuống đất. Sau khi chiến đấu kết thúc, người Lang Tộc bắt đầu thu thập thi thể của Ngạc Nhân tộc, những thi thể này sẽ không bị lãng phí, chúng sẽ được luyện chế thành huyết nhục linh đan và các tài nguyên khác. Mà mấy ngàn Nguyên Dương khoáng công của Ngạc Nhân tộc cũng bị khống chế tập hợp lại. "Trần ca, trận chiến này chúng ta đã có mười tám chiến sĩ chết trận, đầu bị vỡ nát, nhưng có quỷ nô bảo vệ, mặc dù không thể khôi phục nhục thân, có thể chuyển thành quỷ tu, trọng thương hơn ba trăm người." Lý Hoan kiểm kê tình hình thương vong xong liền đến báo cáo. Hạng Trần nói: "Huynh đệ chết trận đều ghi chép lại, tư liệu anh liệt truyền về Đại Sở, an bài ổn thỏa người nhà của họ." "Vâng! À phải rồi, những Ngạc Nhân khoáng công này làm sao bây giờ? Là giết đi hay là..." Lý Hoan nhìn về phía số lớn Ngạc Nhân khoáng công đang ôm đầu ngồi xổm trên mặt đất. "Chúng ta tranh giành tài nguyên, mục đích là cường đại bản thân, không phải để hủy diệt một chủng tộc nào đó. Tất cả những người này cứ ở lại đây đi, để bọn họ dốc sức vì chúng ta mà đào quặng, không được ngược đãi, nói cho bọn họ biết, sau này có thể thả bọn họ về quê hương của mình."
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788727/chuong-1107.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.