"Sát!" Hơn một trăm Ngạc nhân từ bát phương sát đến, trong nháy mắt, các loại công kích, linh bảo trực tiếp cuồng oanh mà tới, hệt như muốn nhấn chìm hai người. Ngân Phong Nghĩ Vương cười lạnh, bước chân đạp mạnh, thân thể xông thẳng lên trời rơi xuống phía trên Hạng Trần, trong tay Băng Thiên Chuy hung hăng nện một cái vào hư không! "Bát Hoang Phá!" Oanh! Một chùy này của hắn nện vào hư không, một cỗ cự lực kinh khủng từ trong chùy phóng thích, lấy hắn và Hạng Trần làm trung tâm, bắt đầu phóng thích từ ngoài phạm vi ba mét. Rầm rầm! Trong nháy mắt, chỉ thấy không gian như bị vặn vẹo, cuộn trào lên một cỗ sóng lực lượng trong suốt phóng thích ra, bát phương khuếch tán. Bành! Bành! Bành... Sóng lực lượng này quét qua chỗ nào, những công kích đang đến toàn bộ nổ tung vỡ nát, thậm chí linh bảo, cũng bị lực lượng của một chùy đánh nát, tất cả công kích đều mẫn diệt. "Hát!" Ngân Phong Nghĩ Vương hai tay giơ chùy qua đỉnh đầu, tựa như nện một khối thép, lại một chùy hung hăng rơi xuống! Một tiếng rầm rầm, tiếng lôi đình vang vọng, lại một vòng sóng lực lượng khuếch tán oanh sát về phía đám Ngạc nhân đang xông tới. "Cách vận dụng lực lượng thật tinh diệu, vậy mà có thể tránh cho lực đạo khuếch tán ra xung quanh mình và bản thân hắn." Hạng Trần hơi giật mình. Sau đó, một màn kinh người xuất hiện. "Sát!" Một Ngạc nhân Thiên Vương xông ở phía trước, đột nhiên thần sắc đại biến, sóng lực lượng trong không gian trong nháy mắt như áp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788725/chuong-1105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.