Nhạc Anh nhìn gã nam nhân rơi trên người mình, bàn tay lại còn dám vô sỉ ấn lên người mình, trong nháy mắt, một cỗ sát khí đáng sợ trào ra. "Tỷ tỷ, chúng ta vốn đang đánh nhau với một con đại ngô công, ta nói ta là gặp phải một tai nạn không gian nên mới rơi trên người ngươi, ngươi tin không? Tại hạ tuyệt đối không phải cố ý mạo phạm." Hạng Trần tiếp tục nằm trên người nàng, nghiêm túc nói, bàn tay không dời đi, lại không nhịn được ấn ấn. "Ừm, là vậy đó, chỉ là ngoài ý muốn, tuyệt không có ý mạo phạm." "Anh tỷ, sao vậy?" Mà đệ tử Thương Ý Môn xung quanh quay đầu nhìn lại, liền nhìn thấy một màn khiến bọn họ trợn mắt hốc mồm. Chỉ thấy, một thanh niên trên đầu có cái u, lại đang đè trên người đại tỷ của bọn họ, hai bên tiếp xúc không khoảng cách. "Trời ạ, đây, đây..." Người của Thương Ý Môn xung quanh đều nhìn đến sững sờ. "Tiểu tặc hạ lưu! Đồ vô sỉ!" Nhạc Anh nổi giận, nhấc gối, thúc mạnh! "Ối!!!" Hạng Trần kêu thảm một tiếng, dưới bụng giữa hai chân thấy mát lạnh. Cả người hắn càng bị một gối thúc bay lên, bị ném về phía bầu trời. "Ta giết ngươi!" Nhạc Anh càng là bật lên, một quyền bộc phát ra Thiên Vương chân nguyên pháp lực bá đạo, ngọc quyền oanh sát về phía Hạng Trần. "Đồ nữ lưu manh, chỗ này có thể đá sao?" Hạng Trần đau đớn cong người bị ném lên trời, buột miệng chửi ầm lên. Ầm ầm ầm! Mà lúc này, một quyền cuồng bạo có thể đấu giết cả
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788672/chuong-1052.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.