Giữa tiếng nhảy xuống nước phốc thông phốc thông, hai mươi tám người bọn Hạng Trần toàn bộ nhảy vào trong nước. Nước sông lạnh buốt thấu xương, mặt sông rất rộng, có độ rộng hơn mười cây số. Ong ong ong… Một đoàn Kiếm Độc Phong bao trùm trên nước sông dừng lại, nhìn một đám người đã lặn vào trong nước, chứ không lao xuống truy sát. Kiếm Độc Phong sợ nước, đây là nỗi sợ hãi về mặt thiên tính. Trong nước sông, bọn người Hạng Trần ở độ sâu hơn mười mét dưới mặt sông, được chân nguyên hộ thể bao bọc, tựa như từng cái bọt khí. Mọi người ở trong bọt khí nhìn bầy ong phía trên không đuổi giết xuống, ai nấy cũng âm thầm thở phào nhẹ nhõm. "Lũ côn trùng trời đánh này, cuối cùng cũng không đuổi xuống nữa rồi, ái da, cái mông nhỏ gợi cảm của ta." Vương Tiểu Kê vừa sờ lên cái mông sưng vù của mình, đau đến mức lại nhe răng ra. Nhìn kỹ lại, mọi người gần như ai cũng bị chích vài nhát, dáng người người nào người nấy đều sưng phù cả một vòng lớn. Hạng Trần cũng bị chích tổng cộng hai lần, chỉ có Khuynh Thành là không bị chích. "Cũng may đã dùng Bách Giải Đan từ trước, uy lực độc khí của Kiếm Độc Phong này khi vào trong cơ thể cũng giống như kiếm khí, khiến người ta đau đến muốn mạng, còn có thể xé rách kinh mạch." Hạng Trần cũng đau điếng người, hắn bị chích một nhát vào mông, lưng cũng bị chích một nhát. Vết quyền ấn trên đầu hắn vẫn không tan đi, cũng như bị chích một nhát vậy. "Vô
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788670/chuong-1050.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.