Thượng khanh lệnh của Thanh Vương mà Hạng Trần có, quyền hạn vẫn là không nhỏ, cho dù đến khu vực biên giới thế này vẫn còn dùng tốt, huống chi Thanh Vương ngày nay trên triều đình như mặt trời ban trưa, tương lai còn muốn kế thừa hoàng vị Nhân Hoàng. Đây cũng là nguyên nhân Hạng Trần giữ lại Thanh Vương, có thủ đoạn để giết hắn báo thù nhưng lại không làm. Nam Thương Hải, trời cao biển rộng, vô số thuyền bè qua lại dựng buồm trắng, gió biển mằn mặn thổi qua gò má, trong gió biển còn có một làn mùi tanh nhàn nhạt của cá, từng đàn hải âu bay lượn trên mặt biển, thỉnh thoảng lại lao xuống biển, tha lên một con cá. Lúc vào Nam Thương Hải đã là chập tối, đường bờ biển đã là một màu đỏ ráng chiều, tinh quang trên trời cũng đã bắt đầu lúc ẩn lúc hiện. Say rồi chẳng biết trời trên mặt nước, một thuyền mộng đẹp đè nặng cả dải ngân hà. Hạng Trần vào hải vực, bay lượn trên mặt biển. Vùng biển cách đại lục hơn bốn vạn hải lý vẫn thuộc hải vực của Cửu Châu Đại Hạ hoàng triều, hải yêu ở khu vực này tương đối ít. Nhưng một khi qua đường biên giới trên biển, chính thức tiến vào khu vực Thương Hải thì các loại hải thú, hải tặc sẽ thịnh hành. Dần dần, sắc trời cũng ngày càng u ám, quang minh rút đi, biển cả cũng bị hắc ám bao phủ, từng đám mây đen bắt đầu giăng đầy bầu trời, những vì sao trên bầu trời cũng trở nên mơ hồ. "Sắp mưa rồi à?" Hạng Trần ngẩng đầu nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788612/chuong-992.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.