“Ta xem ngươi còn có chiêu trò gì nữa.” U vương khinh thường, huyết thư Âu Dương phu nhân mang đến, hiển nhiên không đủ uy hiếp hắn. Ngược lại, Âu Dương Kim Phụng vừa chết, còn chặt đứt một chân chó hữu lực của Thanh vương, hắn cao hứng còn không kịp. Thanh vương nói: “Chuyện đương nhiên chưa kết thúc, thiên hạ này, không có bức tường nào không lọt gió, nhiều mưu tính của U vương ngươi, tự nhiên cũng có lỗ hổng, phụ hoàng, ta còn có người làm chứng thứ hai.” “Tuyên!” Nhân Hoàng đạm mạc nói, hắn cũng muốn biết, đại nhi tử này của mình còn có thủ đoạn gì. Tranh giành Hoàng vị, tự nhiên không phải nhìn vào thứ tự tuổi tác của con cháu, vẫn phải xem năng lực thủ đoạn riêng của mỗi người. Ngay cả đối thủ cạnh tranh của mình cũng không đấu lại được, nói gì đến quản lý thiên hạ. Nghĩ năm đó hắn đoạt Hoàng vị, há chẳng phải là giẫm lên thi thể của huynh đệ cạnh tranh với mình để thượng vị. Cho nên, đế vương gia vô tình nhất là không có. Thanh vương quát: “Tuyên, Đình Tú cô nương thượng điện cận kiến!” “Tuyên, Đình Tú cô nương thượng điện cận kiến!” Trịnh công công cũng là theo một tiếng. Ngoài điện, một nữ tử mặc áo xanh, dung mạo cũng cực kỳ mỹ lệ đi vào trong điện. Nữ tử phù phù một tiếng quỳ gối trong điện, vô số ánh mắt giao hội ở trên người nàng. “Ai, nàng không phải là thị nữ thân cận kia của Hoang Hầu sao?” “Đúng vậy, là thị nữ kia của Hoang Hầu, sao, nàng không chết?” Không ít đại thần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788592/chuong-972.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.