“Thần, thần đệ biết.” Viêm Châu Vương quỳ gối, sắc mặt vừa lúc lộ ra vài phần tái nhợt. Nhân Hoàng phủ khám hắn, ánh mắt lạnh như băng lại nhìn phía những người khác, lạnh giọng nói: “Các ngươi biết, trẫm vì sao gấp triệu kiến buổi tảo triều này không?” Một số đại thần nhìn nhau, hiển nhiên không rõ ràng. Cũng có người được đến tin tức, nhưng không nói gì, từng người đều tĩnh như ve sầu gặp rét. Mà Thanh Vương, một đôi mắt lại cười lạnh nhìn về phía U Vương, khóe miệng nhếch lên một đạo đường cong. Cơ U Minh, lần này ngươi chết chắc rồi! Nhân Hoàng ngồi xuống, lạnh như băng nói: “Hôm qua, ngay hôm qua, tại Viêm Châu, Hoang Hầu đã chết, một Dị Vực Vương của Đại Hạ ta, bị yêu tộc kích sát. Sỉ nhục, kỳ sỉ đại nhục! Trong thiên hạ của nhân tộc chúng ta, bị giết chết một Hầu gia, một Châu chi chủ, những người các ngươi, ngồi trên vị trí ấy, đã làm được bao nhiêu việc thực tế vì sự yên ổn của Hoàng triều?” Nhân Hoàng nổi giận, toàn triều chấn động! “Cái gì, Hoang Hầu hôm qua đã chết rồi sao? Đây, đây là chuyện xảy ra lúc nào hôm qua?” “Yêu tộc nào đã hạ thủ, dũng khí này cũng quá lớn rồi chứ.” “Hoang Hầu, chết rồi!” Lời vừa nói ra, các triều thần không biết tin tức đều toàn bộ chấn kinh, từng người một trợn mắt hốc mồm, bị chấn kinh tại chỗ. “Hoang Hầu chết rồi!” U Vương cũng giật mình, hắn cũng không biết tin tức, hôm qua bị Trần Phong gọi ra ngoài, mật mưu bàn luận chuyện đối phó Thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788589/chuong-969.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.