Ngày kế tiếp. Bên ngoài Thanh Vương phủ. Thanh Vương phủ, gạch vàng ngói xanh, huy hoàng hùng vĩ, chiếm diện tích rộng hơn trăm cây số, lầu ngọc điện quỳnh, trong phủ có cảnh quan vườn cây, núi xanh hồ biếc, nằm ở một trong những khu vực tốt nhất trong Hoàng Đô. Cổng thành đó, cao tới ngàn trượng, khí thế bàng bạc. Ở vị trí cổng thành, lại dán một tấm bố cáo tìm thầy thuốc, tiền thưởng của bố cáo tìm thầy thuốc đã tăng lên tới năm mươi triệu! Trước cổng Thanh Vương phủ, một hàng dài Dược sư vẫn đang xếp hàng. Một tên thanh niên mặc áo bào màu trắng, dung mạo cực kỳ trẻ tuổi đi tới bên ngoài phủ, nhìn đội ngũ y giả đang xếp hàng rồi lẫn vào trong đó. Mà đúng lúc này, trong phủ truyền đến một tiếng hét lớn. "Yêu y, cút!" "A..." Một tên nam tử mặc trang phục trường bào Dược sư màu trắng trực tiếp bị ném bay ra ngoài, té ra khỏi Thanh Vương phủ. "Người kế tiếp, số năm mươi hai." Trong Thanh Vương phủ có người quát lên. Lại một Dược sư xếp hàng khác nghe gọi số rồi đi vào. "Hắc, vị lão ca này, Thanh Vương rốt cuộc mắc bệnh gì vậy? Nhiều người như vậy, khám bệnh cho hắn lâu như thế mà vẫn không ai có thể trị hết." Thanh niên áo bào trắng hỏi tên Dược sư bị ném ra kia, rồi đi đỡ đối phương. Tên Dược sư đó đứng dậy, vỗ vỗ áo bào, nói lời cảm tạ: "Tiểu huynh đệ còn không biết sao, Thanh Vương này toàn thân kinh mạch đều đã bị phế, mức độ tổn hại nghiêm trọng đến
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788572/chuong-952.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.