"Hội trưởng." Mộ Dung Thiên Hoa cũng là đi qua hành lễ. Hạng Trần cười nói: "Bạch thúc, hỏa khí lớn như vậy, vừa rồi là cùng người nhà họ Cổ không nói chuyện thành công chứ?" Tiêu Bạch gật đầu, nói: "Đám hấp huyết quỷ này, vậy mà muốn lấy năm thành lợi nhuận, thật sự không nhịn nổi khẩu khí này." "Dù sao cũng là tạm thời hư tình giả ý, hà tất để ở trong lòng, lần này đến, ta lại mang theo tám trăm huynh đệ đến chi viện." Hạng Trần tay dẫn hướng về phía một đám người phía sau. "Đây đều là… đệ tử học cung!" Mộ Dung Thiên Hoa kinh ngạc, nhận ra một số người. "Thiên Hoa huynh, đã lâu không gặp." Có người nhận ra Mộ Dung Thiên Hoa, cũng là ôm quyền hành lễ. "Hội trưởng, đây là…" Mộ Dung Thiên Hoa nghi hoặc nhìn về phía Hạng Trần, đêm qua sự thảm liệt xảy ra ở Học cung Hoang Cung, bọn họ còn chưa nhận được tin tức. Hạng Trần thở dài một tiếng, ánh mắt cũng là lạnh lẽo xuống, nói: "Việc này nói ra thì dài dòng, Học cung Hoang Châu, bị diệt rồi, đây đều là huynh đệ của ta đến cậy nhờ." "Cái gì!" Mộ Dung Thiên Hoa, Tiêu Bạch đều là đại kinh thất sắc. "Học cung Hoang Châu, bị, bị diệt rồi!" Mộ Dung Thiên Hoa vẻ mặt không cam lòng tin tưởng. "Việc này nói ra thì dài dòng…" Hạng Trần đại khái kể lại sự tình một lần, sau khi Mộ Dung Thiên Hoa nghe xong cũng là vẻ mặt chấn kinh, trên mặt cũng nổi lên mấy phần lửa giận. Không ngờ tới, Hoang Cung lại bị gán cho tội
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788493/chuong-873.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.