Diệp Thiên Tứ lần đầu tiên trong đời bị một người như vậy khắc chế đến sít sao. Nói thật, sau khi hắn đối đầu với Hạng Trần, người của Hạng Trần cơ bản không một ai chết, ngược lại người của hắn lại bị Hạng Trần liên tục hố chết không ít. Cuối cùng, tỷ tỷ mình cũng bị kéo vào rồi. "Gọi đi, ta chờ nghe đây." Hạng Trần một tay tựa ở trên bả vai hắn, một tay bưng một chén rượu nhỏ. "Gọi ba ba!! Không phải gọi tỷ phu sao?" Diệp Thiên Tứ sắc mặt lại trầm xuống. "Ta bảo ngươi gọi đi thì gọi đi, đừng lải nhải nữa." Hạng Trần không kiên nhẫn nói. "Gọi ba ba thì gọi ba ba!" Diệp Thiên Tứ nghe vậy vẻ mặt khuất nhục, sau đó nghiến răng nghiến lợi nói ra một câu như vậy. "Ba ba." "Ai!" Ừm... Ừm!!???? Phốc... "Khụ khụ khụ..." Rượu vừa uống vào của Hạng Trần đều ho ra rồi, vẻ mặt mộng bức nhìn Diệp Thiên Tứ. "Này, huynh đệ tốt, ta chỉ muốn làm tỷ phu ngươi, ngươi lại muốn làm con trai ta! Không được a, cái này cũng không thể loạn bối phận, bằng không tỷ ngươi cũng gọi ta ba ba ta sẽ không biết ngượng bao nhiêu." Hạng Trần vội vàng từ chối bối phận này. "Không phải ngươi bảo ta gọi sao?" Diệp Thiên Tứ đôi mắt đỏ bừng vì giận dữ. "Ta bảo ngươi gọi tỷ phu, không bảo ngươi gọi ba ba, làm lại từ đầu, gọi tỷ phu." "Tỷ phu." Diệp Thiên Tứ cắn răng vừa oán hận gọi. "Ai, em vợ tốt." Hạng Trần cười tà đáp lời. Sau đó cánh tay hắn ôm lấy cổ Diệp Thiên Tứ, khóe
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788471/chuong-851.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.