"Khi chúng ta bị giam giữ, bên ngoài đột nhiên xông vào một con cự thú dưới đáy biển, đánh vỡ cửa nhà giam, trong lúc hỗn loạn, chúng ta liền trốn thoát, cũng là may mắn, nhặt được một mạng, nhưng hải tộc quá đáng ghét, đồng bào của các học cung khác còn bị giam giữ trong nhà giam của hải tộc." Hạng Trần trong lúc nói chuyện cũng lộ vẻ bi phẫn, biểu thị sự “kịch liệt” khiển trách đối với hải tộc. "Đám cướp biển này, yên tâm, sau này đều sẽ được cứu ra, món nợ này Đại Hạ hoàng triều nhất định sẽ đòi lại." Vị cường giả tuần tra này còn an ủi vài câu, vỗ vỗ vai Hạng Trần. "Đúng vậy, kẻ nào phạm Đại Hạ ta, dù xa cũng diệt. Đại nhân, không nói nữa, ta phải nhanh chóng quay về học cung, cố gắng tu hành, sau này trung quân báo quốc, diệt trừ cướp biển." Hạng Trần lộ vẻ mặt phẫn thanh. "Tốt lắm, trên đường đi chú ý an toàn, đi thôi." Vị cường giả tuần tra này không làm khó mấy người, mấy người họ đều là thiên tài long phượng, sau này tiền đồ chí ít so với hắn lớn hơn. Mấy người Hạng Trần chắp tay thi lễ, sau đó phá không mà đi. "Thật sự là một đám thanh niên tốt tích cực hướng thượng! Ở trên người bọn họ, ta phảng phất nhìn thấy thanh xuân đã mất của chính mình, hoài niệm a…" Vị cường giả tuần tra này cảm thán một tiếng, nhìn về phía thân ảnh rời đi của bọn người Hạng Trần. "Ừm, chuyện này vẫn nên bẩm báo lên trên một tiếng đi." "…………" Bọn người Hạng Trần
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788463/chuong-843.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.