Mà lúc này, một hộ vệ bên cạnh Linh Lung công chúa đi tới gọi, bảo Hạng Trần đi qua. Hạng Trần khẽ nhíu mày kiếm, chắc là vì chuyện bản thân mình bị bắt đi vừa rồi. “Để công chúa điện hạ chờ một lát, ta sẽ qua ngay.” Hạng Trần gật đầu nói. “Nhanh lên, đừng để công chúa đợi lâu.” Vị hộ vệ này rất không khách khí. “Ta qua trước một chút, nghĩ đến cũng là bởi vì sự tình vừa rồi, chăm sóc tốt Viện trưởng và Dạ cung chủ.” Hạng Trần nói với mọi người. “Cẩn thận, ngươi vừa bị gọi ra ngoài, bây giờ lại bình an trở về, người khác khó tránh khỏi sẽ nghi kỵ suy nghĩ nhiều.” Hạ Khuynh Thành sửa sang lại một chút dung mạo và y phục cho Hạng Trần. Hạng Trần đạm nhiên cười nói: “Ta biết, sẽ không có chuyện gì đâu.” “Lão muội, yên tâm đi, công chúa này nhưng là một đại mỹ nhân, đối với cẩu tử rất mực thưởng thức đó, còn cho hắn ngọc phù tự do ra vào phủ công chúa.” Hạ Hầu Vũ cái tên ngốc nghếch này không biết là cố ý, hay là vô tình nói ra một câu như vậy. Quả nhiên, ánh mắt Hạ Khuynh Thành biến đổi, bàn tay lại nhẹ nhàng nắm chặt lấy tai sói dưới tóc Hạng Trần, cười nói: “Thưởng thức đến mức nào? Ta còn không biết chuyện này đâu, tự do ra vào phủ công chúa.” Hạng Trần trừng mắt nhìn Hạ Hầu Vũ đã hố mình một cái, cười hắc hắc nói: “Đừng nghe Hầu tử nói bậy, không có gì đáng thưởng thức, công chúa đó chỉ là cảm thấy ta làm thơ cũng không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788436/chuong-816.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.