"Chỉ là lời lẽ hoa lệ, toàn là phong cách nịnh bợ, huynh đệ ta Hạng Trần viết tốt hơn hắn nhiều." Trong rất nhiều tiếng tâng bốc, lại truyền đến một tiếng châm chọc khinh thường. Hạng Trần đang ăn đồ nghe vậy trực tiếp nghẹn đến mức không ngừng ho khan, sững sờ nhìn về phía Hạ Hầu Vũ. Tên này, lại muốn làm trò thần thao tác gì? Đầu óc lại đoản mạch rồi? Tiêu Độc vốn đang dương dương đắc ý được mọi người thổi phồng, nụ cười trên mặt hắn lập tức ngưng kết lại, ánh mắt bất thiện nhìn về phía Hạ Hầu Vũ. "Tiểu tử, ngươi nói cái gì?" Xích Lưu bên cạnh Tiêu Độc quát lạnh nói. "Ta nói, huynh đệ ta viết tốt hơn hắn, tùy tiện một bài liền có thể nghiền ép hắn." Hạ Hầu Vũ cười lạnh nói. "Hầu tử, ngươi muốn bày ra trò gì vậy?" Hạng Trần không nói nên lời hỏi. "Giúp ngươi tán công chúa a, cẩu tử, mau ra hai bài, đè ép nghiệt chướng của Viêm Cung." Hạ Hầu Vũ nói khẽ. "Ta đây đã nói muốn tán công chúa đâu?" Hạng Trần khinh bỉ liếc nhìn hắn một cái. "Đánh rắm, có bản lĩnh để hắn viết hai câu đi, thứ gì chứ, một tên mềm yếu." Xích Lưu châm chọc cười nói. Hạng Trần nghe vậy khóe miệng nhếch lên, nói: "Xem ra Xích Lưu huynh rất thích đánh rắm a." Xích Lưu nhíu mày, lạnh giọng nói: "Thế nào, tên mềm yếu, sống lưng ngươi lại cứng rồi sao? Lão tử nói ngươi thích đánh..." Ục ục... Nhưng mà lúc này, lời Xích Lưu còn chưa nói xong, bụng hắn đột nhiên vang lên một trận tiếng động trầm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788407/chuong-787.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.