Chẳng mấy chốc, mấy người đi tới trước một tòa thành bảo to lớn. Tòa thành bảo này được trang hoàng cực kỳ hoa lệ, dáng vẻ bên ngoài tựa như một đóa nụ hoa e lệ to lớn. Trước cửa lớn, người ra kẻ vào tấp nập không ngừng, xe ngựa như nước chảy rồng bay. Trước cổng thành bảo treo biển hiệu, viết "Vạn Hoa Bảo", còn treo đối liên: Xuân hoa thu nguyệt khi nào hết, vạn hoa đua sắc say tiên trần! Những người ra vào nơi đây, cơ bản đều là đạt quan hiển quý, không giàu thì sang. Đông Phương Nguyệt Ngâm nhìn về phía Vạn Hoa Bảo cười nói: "Nơi đây có thể nói là động tiêu tiền lớn nhất của nam nhân Trung Châu Hoàng Đô rồi. Uống trà, nghe khúc, sòng bạc, hay là hoa tửu, đều có đủ cả. Mấy vị huynh đệ thích loại nào cũng đều có thể tìm được. À đúng rồi, lão nhị, ta nhớ ngươi thích thân hình bốc lửa, ngực tấn công mông phòng thủ phải không?" Trong lúc nói chuyện, hắn còn hỏi về phía huynh đệ mình, Đông Phương Xán Tinh. "Ai cần ngươi lo, gần đây ta đổi khẩu vị rồi." Đông Phương Xán Tinh bĩu môi nói. "Khụ khụ, ta liền đi vào nghe khúc, đào dã tình thao thôi." Hạng Trần ho khan một tiếng, nghiêm chỉnh nói. "Ừm... ta cũng đào dã tình thao." Hạ Hầu Võ cũng là như thể có việc gì gật đầu. "Ha ha, đi thôi, đi đào dã tình thao." Đông Phương Nguyệt Ngâm khoác lấy bả vai hai người, trực tiếp đi vào. "Bốn vị gia, mau, mời vào trong." Trước cửa đứng mấy nữ tử vô cùng diễm lệ, trang điểm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788401/chuong-781.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.