Khi Hạng Trần trở về, đã là giữa trưa ngày thứ bảy, khoảng cách đến Cửu Cung Chi Chiến cũng chỉ còn ba ngày. Mà khu trại cắm trại lộ thiên của Hoang Châu Học Cung, đã trở thành một trò cười lớn. Mỗi ngày đều có rất nhiều đệ tử từ các học cung khác đến đây xem trò cười, hoặc là người của Trung Châu Học Cung đến quan sát, chỉ chỉ trỏ trỏ, tựa như đang đối đãi một đám trò cười. Không ngại vạn dặm xa xôi đến tham gia Cửu Cung Chi Chiến, cuối cùng, lại ngay cả một chỗ ở cũng không được an bài, có thể thấy, trong mắt Trung Châu Học Cung, Hoang Châu Học Cung này đã không đáng nhắc tới đến mức nào. Mà ngày này, cũng xảy ra một chuyện. Một học viên của Hoang Châu Học Cung vội vội vàng vàng chạy về, cao giọng nói: "Không ổn rồi, Vũ Dực, Vũ Dực bọn họ bị bắt rồi." Các học viên Hoang Châu trong doanh địa, từng người nghe vậy đều vội vàng đi ra, tụ tập lại. "Chuyện gì thế?" Đông Phương Nguyệt Ngâm quát hỏi. Người này vẻ mặt lo lắng, nói: "Đông Phương Sư huynh, Vũ Dực bọn họ bị người của Trung Châu Học Cung bắt rồi, chúng ta đi nhà ăn dùng bữa, kết quả gặp phải người của Trung Châu Học Cung, đám người ngày đó gây khó dễ cho chúng ta, đã xảy ra xung đột với Vũ Dực bọn họ, Vũ Dực bọn họ đánh không lại, liền bị người của Trung Châu Học Cung bắt đi." "Cái gì!" "Khốn kiếp, đám gia hỏa này khinh người quá đáng!" Chúng đệ tử Hoang Châu Học Cung nghe vậy đều giận
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788397/chuong-777.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.