Một tiếng nói thanh lãng vang vọng trên đỉnh núi, mọi người còn chưa kịp triệt hồi hồn lực tản đi, từng người một kinh ngạc ngay tại chỗ. "Viêm Hoàng học hội, Hạ Hầu Vũ muốn khiêu chiến Phong Vũ!" "Hổ bảng xếp hạng thứ mười một Hạ Hầu Vũ sao?" Mọi người nghe vậy phóng tầm mắt nhìn tới, từng người nhìn về phía một thanh niên tráng hán cao lớn khôi ngô, cao hơn hai mét đang đứng trong một đám người, thân hình hắn tựa như một tòa tháp sắt. Sắc mặt Phong Vũ trầm xuống, nhìn về phía Hạ Hầu Vũ đang đi tới từ trong đám người. Ầm! Hạ Hầu Vũ giẫm mạnh một bước, cả người hóa thành một viên đạn pháo bắn tới, thân hình rơi xuống trên ngọn núi, nhìn về phía Phong Vũ. "Hạ Hầu Vũ, ngươi một người nhập viện chưa đến hai năm cũng muốn khiêu chiến ta, thật sự cho rằng, ta là loại người mà ai cũng có thể giẫm lên sao?" Sắc mặt Phong Vũ lạnh lẽo nói, trong lòng sinh ra một cỗ ý nhục nhã. "Thực lực cũng không phải do nhập viện bao lâu mà quyết định, Phong Vũ học trưởng, xin chỉ giáo." Hạ Hầu Vũ bình tĩnh nói, khí huyết trầm ổn hùng hậu, hơn nửa năm không gặp, trên người Hầu Tử cũng nhiều hơn một phần trầm ổn. "Ha ha ha ha, được, hôm nay ta liền xé rách ngươi, cho mọi người nhìn xem, Phong Vũ ta cũng không phải ai cũng có thể giẫm lên một cước." Phong Vũ giận cực, giẫm mạnh một bước, thân hình hóa thành một đạo tàn ảnh màu xanh lao tới. Tiếng sưu một cái, cả người hắn trong nháy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788371/chuong-751.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.