Thôn Nguyệt Thiên Lang đang chuẩn bị há miệng, đợi thiếu nữ cho ăn, nhưng nghe vậy lập tức ngậm miệng lại, lạnh giọng nói: "Mơ mộng đẹp, ngươi gọi ta là chủ nhân thì được rồi." "Ngươi không gọi, ta sẽ không cho ngươi ăn." "Không ăn thì không ăn, bản tọa cao phong lượng tiết ngạo cốt trường tồn, làm sao có thể vì một viên linh đan mà khuất phục." Thôn Nguyệt Thiên Lang ngẩng đầu lên, vẻ mặt kiêu ngạo. "Có gọi không?" "Không gọi, ngươi nằm mơ đi." Thiếu nữ tức giận đến dậm dậm chân, trong tay xuất hiện một cây linh tiên kim sắc dài hơn một trượng, có phù văn bao quanh, nói: "Có gọi không, nếu không roi da nhỏ sẽ quất ngươi." Thôn Nguyệt Thiên Lang cười lạnh, nói: "Dù đao phủ gia thân ta cũng không gọi, thịt nát xương tan cũng không sợ, phải giữ trong sạch nơi nhân gian." "Vậy ta có thể quất ngươi rồi." Thiếu nữ giơ tay ngọc lên, "ba" một tiếng, một roi linh tiên quất vào trên người Thôn Nguyệt Thiên Lang. Thôn Nguyệt Thiên Lang "ngao" một tiếng, trên người xuất hiện thêm một vết roi, cả giận nói: "Không gọi không gọi, ngươi ngược đãi động vật, ngươi đúng là tiểu ma nữ." "Hì hì, ngươi nói đúng rồi, người Đông Hải đều gọi ta là tiểu ma nữ, không gọi thì tiếp tục quất." Thiếu nữ sau đó roi này tiếp roi khác, không ngừng quất vào trên người Thôn Nguyệt Thiên Lang. Thôn Nguyệt Thiên Lang ngao ngao kêu, thật sự rất đau, muốn chạy trốn lại bị Ngự Thú Lôi Hoàn điện giật. Cuối cùng, Thôn Nguyệt Thiên Lang đành chịu thua: "Tiểu ma nữ, đừng quất
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788302/chuong-682.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.