Liễu Hạo nghe vậy thở dài một tiếng, không nói nhiều nữa rồi. Hạng Trần cũng không cảm thấy Liễu Trì lão tổ nói có gì sai, chặt cỏ không trừ tận gốc, gió xuân thổi lại sinh, một gia tộc cũng được, một vương triều cũng thế, luật không nghiêm thì khó mà quản người. Một phen lời nói của Liễu Trì lão tổ khiến không ít người thuộc chi mạch Liễu Độc sắc mặt tái nhợt, có lẽ bọn họ cũng phải bị liên lụy. Liễu Trì lão tổ lạnh lùng nói: "Người một nhà của Liễu Độc, toàn bộ bị gieo độc Sinh Tử Phù, phát phối đến vùng đất nghèo nàn Bắc Hoang, trồng trọt Tuyết Tửu Linh Quả, không có mệnh lệnh của ta, không được trở về Hoang Đô, nghiêm gia trông giữ." "Vâng!" Phía dưới mọi người đáp. Liễu Độc một nhà cũng coi như là xong rồi, tuy rằng Liễu Trì lão tổ không có giết người, nhưng cũng đã đoạn tuyệt tất cả tiền đồ của Liễu Độc một nhà sau này. Liễu Trì lão tổ lúc này cười ha hả nhìn về phía Hạng Trần, nói: "Tiểu Trần à, bây giờ cũng coi như là một phần tử của Liễu gia ta, sau này Liễu gia cũng chính là nhà ngươi, tùy thời có thể đi lại, quyền hạn cấp bậc trưởng lão, tài nguyên, ngươi cũng có thể điều động sử dụng." "Đa tạ tổ gia." Hạng Trần hai tay khép lại, từ từ hành một lễ, lão đầu này lớn hơn gia gia của hắn rất nhiều tuổi, xưng hô hắn một tiếng tổ gia cũng không bị thiệt. "Ừm, vị trí gia chủ tiếp tục do Liễu Hạo đảm nhiệm, Liễu Anh phụ tá, chuyện của Liễu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788252/chuong-632.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.