Thân thể Trần Phong bạt thiên mà lên bị một chưởng đánh xuống, đập mạnh vào mặt đất, "oanh" một tiếng lập tức làm sập một tòa nhà, khiến hơn mười hộ gia đình phải chịu tai họa vô cớ. Mà lúc này, bạch y nữ tử kia lập tức có được cơ hội thở dốc, linh kiếm hóa thành một đạo phong mang lao xuống. Phốc! Nhát kiếm này, hung hăng đâm vào lồng ngực Trần Phong, ghim chặt hắn xuống mặt đất. "Huynh trưởng!" Hạng Trần hai mắt đỏ bừng, ôm Thanh Phượng xông tới. "Đừng qua đây!" Tiếng linh hồn của Trần Phong gầm thét trong não hải Hạng Trần. Hạng Trần dừng bước, nhìn Trần Phong ngoài mấy ngàn mét, lòng đau như cắt. "Ngươi không cứu được ta, đi đi, đừng liên lụy ta thêm chút nào nữa, mang thi thể Thanh Phượng đi!" Tiếng linh hồn Trần Phong vang vọng trong não hải Hạng Trần. "Huynh trưởng..." Hạng Trần lòng đau như kim đâm, nước mắt cũng không kìm được chảy xuống hốc mắt. "Tiểu Trần, nếu có một ngày, ngươi đủ mạnh mẽ, có được thực lực bễ nghễ Cửu Châu này, nếu còn nhớ ta, huynh trưởng này, thì hãy báo thù cho ta. Hiện tại, lập tức rời đi, lập tức đi!" Tiếng của Trần Phong vang vọng nổ vang trong não hải. Hạng Trần hai mắt đỏ ngầu giận dữ, đáp lại: "Huynh trưởng, cừu nhân là ai? Kẻ đã giết Thanh Phượng tỷ, giết huynh tẩu của ta, kẻ thù muốn hại huynh là ai?" Trần Phong trầm ngâm một lát, nói: "Đại Hạ hoàng triều, Thanh Châu chi chủ, Thanh Vương. Dưới sân mà ta cư trú có mật thất, bên trong có quà ta tặng ngươi, còn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788202/chuong-582.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.