Phù tiễn nỏ bắn vào trong Phong Trần Trang, tựa như một quả tên lửa rơi xuống đất, một tiếng ầm vang lên, chỉ thấy phù tiễn bùng nổ, tiễn khí bộc phát, bao trùm phạm vi hơn mười mét nổ tung. Ầm ầm…! Những phòng ốc, kiến trúc bị phù tiễn nỏ bắn trúng đều nổ tung sụp đổ, uy lực có thể so với súng phóng tên lửa. Vô số phù tiễn cung nỏ cũng phủ kín trời đất bắn tới, xuyên vào trong Phong Trần Trang, bắn thủng phòng ốc. "A a!!" "Không!!" "Chuyện gì vậy? Tên từ đâu ra?" "Phòng ngự, mau phòng ngự!" "Thiếu chủ cẩn thận!" "Mau đến người a, Thiếu chủ bị bắn nổ rồi!" Vô số tiếng kêu thảm thiết vang lên khắp Phong Trần Trang, tiếng kêu rên khắp nơi, tiếng thét thảm thiết liên tục nổi lên. Kỳ lạ, Phong Trần Trang không phải có Huyền Trận do Hạng Trần bố trí bảo vệ sao? Tại sao không mở ra? "Ha ha ha ha, trước mặt quân đội, bất kỳ tu sĩ nào cũng không chịu nổi một kích." Ân Tiêu nghe thấy những tiếng kêu thảm thiết này thì cười lạnh, đây chính là thực lực mà quyền lực mang lại. Sau hai lượt bắn, Ân Tiêu quát: "Phá cửa, kỵ binh đoàn xung phong!" Tiếng lệnh này vừa dứt, từng đạo tiễn nỏ bắn phá không mà đi, bắn về phía cổng lớn. Cổng lớn đúc bằng Huyền Thiết, rất nhanh đã bị bắn nổ tung, cổng lớn vỡ vụn. "Xung phong!" Mấy ngàn Kỵ binh Long Câu gào thét, tay cầm trường thương, eo đeo chiến đao, ầm ầm xông về phía Phong Trần Trang. "Bộ binh đoàn theo sau, giết!" Ân Tiêu gầm thét, kỵ binh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788162/chuong-542.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.