Vài ngày sau, trong tẩm cung của Ân Chánh Thuần, Ân Chánh Thuần đang ngâm mình trong bồn tắm, hắn vẫn hoàn toàn không biết gì về nguy cơ dưới sự thống trị của mình lúc này. Lâm Liên, Lâm Hậu, hai tỷ muội cũng ngâm mình trong bồn tắm phục thị hắn tắm rửa. Cái hôn quân chó chết này, thật biết chơi đùa. "Vương thượng, ngài định khi nào sẽ ra tay với Hạng Trần và Phong Trần Trang kia ạ?" Lâm Liên nhẹ giọng hỏi, dùng khăn mặt lau người Ân Chánh Thuần. Ân Chánh Thuần tựa vào thành bồn tắm, một tay khoác lên người Lâm Hậu, lười biếng, nhàn nhã ngồi trong bồn tắm, thản nhiên nói: "Yên tâm đi, ta đã lệnh cho Cấm Vệ Quân phong tỏa toàn thành, Hạng Trần đã là chim trong lồng, không thể thoát được rồi." Ngón tay ngọc thon dài của Lâm Hậu vẽ vòng vòng trên lồng ngực Ân Chánh Thuần, mặt đỏ ửng, nói: "Không biết vì sao, sau khi Thiên Dã rời đi, ta vẫn luôn bất an, trong lòng vẫn luôn không thoải mái, đã sáu ngày trôi qua rồi, theo đạo lý, Lưu Quảng hộ tống Thiên Dã cũng nên trở về bẩm báo rồi." Ân Chánh Thuần cau mày, nói: "Có gì mà phải bất an chứ, trở về Hoang Châu Học Cung thì không ai có thể làm Thiên Dã bị thương được, ta đã phái người một đường đi đón Lưu Quảng rồi, e rằng rất nhanh sẽ có tin tức." Ân Chánh Thuần híp mắt, vẻ mặt thoải mái nói: "Hai ngày nay dư luận cũng đã lắng xuống không sai biệt lắm rồi, tội danh và chứng cứ ta lệnh Hình bộ an bài cũng nên không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788160/chuong-540.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.