Mười ngón tay nối liền với tim, nỗi đau đứt ngón tay càng là điều con người khó lòng nhẫn chịu. Thế nhưng, giờ khắc này trên nét mặt Ân Thiên Hoa lại không có nửa phần biểu lộ thống khổ. Hạng Trần đưa tay, liền muốn trị liệu thương thế cho Ân Thiên Hoa. Ân Thiên Hoa lại khoát tay, chính mình xuất ra một quyển băng vải bao khỏa, trầm giọng nói: "Cả đời ta, thời gian vui vẻ nhất, là trước năm tám tuổi, mẫu thân săn sóc không chê vào đâu được, yêu thương, để ta thể hội được thế nào là chân tình nhân gian." "Mẫu thân của ta, chỉ là một cung nữ, ở trong xã hội này, nàng là nô bộc, một nhóm người địa vị thấp nhất tiện. Bởi vì một lần say rượu, vị quân vương vô tình kia sủng hạnh mẫu thân của ta, ta bởi vậy mới đến thế giới này." "Mẫu thân nàng, là người ôn nhu, thiện lương mỹ lệ như vậy, bởi vì có ta, mẫu thân đã đào ly vương cung, trở lại cố thổ của chính mình, sinh hạ ta trong một thôn nhỏ. Năm đó ta tám tuổi, ta bị vương thất tìm tới. Khi đó ta còn có một muội muội vừa mới xuất sinh, muội muội là do cha nuôi mà mẫu thân ta gả sau này sinh ra. Chỉ bởi vì địa vị thấp, mẫu thân cùng cha nuôi của ta, và cả muội muội vừa mới xuất sinh của ta, đều bị hắn coi thành ô điểm mà diệt trừ. Ngày đó, ta đã mất đi người yêu ta nhất trên thế giới này." Ân Thiên Hoa ha ha cười buồn, quấn băng bao khỏa thương khẩu. "Bởi vì
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788156/chuong-536.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.