"Nhiếp học tỷ, ngươi mau đứng dậy, không cần như thế." Hạng Trần vội vàng đỡ dậy Nhiếp Vũ Đình. Hạng Trần nhìn về phía Độc Cô Phiêu Tuyết, quả nhiên, cánh tay phải của hắn, cánh tay dùng kiếm, đã trống trơn. Cánh tay trọng yếu bao nhiêu đối với kiếm tu? Kinh mạch trong cánh tay, liên quan đến rất nhiều kiếm pháp bọn họ có thể sử dụng, nếu cánh tay bị phế hoàn toàn, vậy thì kiếm đạo cơ bản cũng phế, thực lực giảm mạnh. "Cánh tay là bị trực tiếp vỡ nát sao?" Hạng Trần hỏi. "Không sai, Diệp Thiên Tứ trực tiếp hủy đi." Độc Cô U Mộng cắn răng nghiến lợi, hận thấu Diệp Thiên Tứ. Hạng Trần tiến lên, mà Độc Cô Phiêu Tuyết vẫn đang uống rượu. "Cút! Ai cũng trị không hết cánh tay của ta, cút!" Độc Cô Phiêu Tuyết mắt say lờ đờ, thấy có người đi tới quát, một cái hũ rượu trực tiếp đập về phía Hạng Trần. Hạng Trần vội vàng né tránh, cái hũ nện đến nát tan. Mà Hạng Trần cũng không nói nhiều, Thôn Thiên Tà Đằng trực tiếp cuốn lấy mà ra, lập tức trói buộc Độc Cô Phiêu Tuyết. Khi Độc Cô Phiêu Tuyết còn chưa kịp phản ứng, Hạng Trần tiến lên, ba đạo ngân châm đâm vào mi tâm linh đài của hắn. Độc Cô Phiêu Tuyết lập tức hôn mê bất tỉnh, Hạng Trần nhìn một chút cánh tay cụt của hắn, vết thương cánh tay cụt đã lành lại, đứt từ vị trí bả vai. "Thế nào rồi, Hạng học đệ, ngươi có thể cứu không?" Độc Cô U Mộng vội vàng hỏi. Hạng Trần không nói lời nào, nhìn về phía Độc Cô Phiêu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788131/chuong-511.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.