Yêu hình ngưng tụ ra rõ ràng là một con Cổ Quy kì lạ, ngoại hình như rùa, đầu như rồng, sinh ra có sừng rồng, một cái đuôi đầu Huyền Xà dài ngoằng quấn quanh trên lưng rùa, hoa văn đồ án trên lưng rùa, rõ ràng là văn đồ Bát Quái. Sau khi quy hình hư ảnh này ngưng tụ ra, độ ẩm không khí trong phòng tăng lên, vậy mà hiện ra sương nước, sương nước càng ngày càng nồng đậm, có khí thế ngưng tụ thành nước mưa. Hạng Trần ngay lập tức thu giọt tinh huyết này vào trong bình, ngăn cản huyết mạch chi lực giải phóng. "Cuối cùng cũng luyện ra rồi." Hạng Trần thở phào nhẹ nhõm, sau đó đi ra khỏi phòng. "Thanh Mông, Tứ Hải!" Hạng Trần hô hoán hai yêu, Cổ Huyền Quy đang vùi đầu ăn lớn ở dưới lầu nghe vậy mới chậm rãi bò hướng lên lầu. Còn Thanh Bằng, đã hóa thành một đạo quang mang thoáng cái đã tới, đi tới trước người Hạng Trần. "Đây, đây là tinh huyết Huyết Mạch Cực Phong Thần Bằng được tinh luyện, đề thăng từ trong cơ thể ngươi, tinh huyết rất nhiều, đủ để khiến thể chất hiện tại của ngươi hoàn toàn lột xác rồi." Hạng Trần đưa một bình tinh huyết Huyết Mạch Cực Phong Thần Bằng kia cho Thanh Mông. Thanh Mông run rẩy hai tay nhận lấy, rung động lại mừng rỡ nhìn Hạng Trần, nói: "Ngươi, ngươi thật sự đã tinh luyện ra huyết mạch của tiên tổ ta." "Đó là, nếu không thì ngươi nghĩ ta nói khoác à." Hạng Trần cười nói. "Cảm ơn, đa tạ." Thanh Mông trịnh trọng nói, nhận lấy tinh huyết, khom người hành lễ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788112/chuong-492.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.