Hạng Trần, Hạ Hầu Võ, cùng bốn huynh đệ khác và hai người nữa tiến vào một phòng. Hạng Trần đóng cửa phòng lại, sau đó đi đến giá nến trong phòng. Hạng Trần lấy ra một bình thuốc, từ trong bình đổ từng sợi bột phấn lên trên cây nến. Khi cây nến cháy, nó sẽ đốt bột phấn thành làn khói không hình không vị, tản ra trong phòng. Hạng Trần nói: "Quả nhiên ta đoán không sai, quán trọ này đích thực là hắc điếm liên kết với đám người kia. Dược lực của mê dược bọn chúng hạ cho chúng ta, đại khái sẽ phát tác hoàn toàn sau nửa canh giờ, sau đó, bọn chúng đoán chừng sẽ đi lên." Hạ Hầu Võ cười lạnh: "Lần này, vừa đúng để cho những người này một bất ngờ." Khóe miệng Hạng Trần nhếch lên, người đàn ông trung niên kia, thật sự lại xem bọn họ là những tiểu tử mới sơ nhập giang hồ. Hiểm ác của lòng người, hắn đã không phải lần đầu tiên trải nghiệm rồi. "Màn kịch hay sắp bắt đầu rồi, nhân cơ hội này, nghỉ ngơi thật tốt một chút đi," Hạng Trần nói. Hắn đến bên giường, sau khi ngồi xuống, Vọng Nguyệt Đồng phát động, ánh trăng vô hình bao phủ về phía quán trọ. Hơn hai mươi phút sau, một đám người toàn thân mặc áo đen đi vào từ hậu viện của quán trọ, hậu viện đã có người mở cửa sân. Trung niên nam tử dẫn đầu dẫn một đám người đi vào trong viện tử, đóng cửa sân lại. Bà chủ quán kia đi tới. "Lão bà, những thằng ranh con kia thế nào rồi?" Nam tử trung niên hỏi. "Yên tâm đi,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788102/chuong-482.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.