Bên ngoài, Cổ Hoang Sơn! Cổ Hoang Sơn vốn dĩ đã nứt ra làm hai nửa, giờ khắc này, hào quang vậy mà đang từ từ tán đi, một bộ phận sơn thể vốn đã biến mất trong hư không, vậy mà dần dần xuất hiện, tới gần một nửa sơn thể còn lại. "Linh cảnh sắp đóng rồi!" "Ai, thật đáng tiếc a, chúng ta đã quá tuổi, không thể nắm chắc được cơ duyên lần này." "Đây cũng là mệnh thôi, nhưng mà, hắc hắc, vẫn còn cách để đoạt được cơ duyên đó chứ, những tiểu tử đã tiến vào Linh cảnh này, bảo vật trên người bọn chúng chẳng phải sẽ là của chúng ta sao?" Bên ngoài Linh cảnh, có rất nhiều người chờ đợi, có người của một vài gia tộc lớn, chuyên môn đến đón người. Bên ngoài, không biết đã tụ tập bao nhiêu hắc đạo bang phái, chờ đợi cướp đoạt cơ duyên của những người không có bối cảnh. Một nửa sơn thể to lớn khác nổi lên, mà trên đỉnh núi, lần lượt từng thân ảnh từ hư không xuất hiện, đều là những tu sĩ trẻ tuổi đã tiến vào Linh cảnh để tìm kiếm bảo vật. Xung quanh, lít nha lít nhít xuất hiện rất nhiều người, phóng tầm mắt nhìn tới, không dưới mấy vạn tu sĩ trẻ tuổi. Mà mọi người, cũng đang kinh ngạc nhìn hoàn cảnh xung quanh. "Ra rồi." "Kết thúc rồi, ha ha, lần thu hoạch này lời lớn rồi, Linh dược tìm được đủ cho ta tu hành nhiều năm rồi." "Muội muội, ca ca cuối cùng đã có năng lực giúp muội trả học phí để đi Hoang Châu Học Cung tu hành rồi." Sau khi các tu sĩ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788099/chuong-479.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.