"Thỏ mẹ!" Tiểu Đoàn vốn đang ngủ say hôn mê trong lòng Hạng Trần, lập tức kinh tỉnh. "Tiểu Đoàn, con tỉnh rồi à?" Hạng Trần vuốt vuốt tóc của bé con. "Hạng Trần ca ca, thỏ mẹ chết rồi." Tiểu Đoàn ôm lấy cổ Hạng Trần oa oa khóc lóc, nước mắt không ngừng rơi xuống. Nước mắt rơi xuống trên người Hạng Trần, vậy mà hóa thành linh khí. Hạng Trần ôm Tiểu Đoàn, vỗ về sau lưng nàng, như an ủi một con thỏ nhỏ bị thương, nhẹ giọng nói: "Thật ra thỏ mẹ không chết, linh hồn của nàng sẽ vẫn luôn ở trên trời nhìn Tiểu Đoàn." "Thật sao?" Tiểu Đoàn mang theo những giọt lệ trong suốt nhìn Hạng Trần. "Thật mà, con nhìn xem, những vì sao trên trời, thấy không?" Hạng Trần chỉ tay vào bầu trời đã u ám nói. "Ừm ừm, thấy rồi, thật nhiều a." "Thỏ mẹ chính là một trong số đó, sau khi sinh mệnh tan biến, chúng sẽ biến thành một ngôi sao, ở trên trời nhìn chúng ta, thỏ mẹ cũng đang nhìn Tiểu Đoàn Đoàn đó." Hạng Trần cười nói, dùng lời nói dối thiện ý an ủi cảm xúc của bé con. "Thật sao?" Tiểu Đoàn kinh ngạc nói. "Thật mà, Tiểu Đoàn không phải cũng từ trên trời xuống sao, thỏ mẹ chính là một trong những ngôi sao đó, nàng ngay ở phía trên nhìn chúng ta." Hạng Trần kiên định nói. "Thỏ mẹ..." Tiểu Đoàn nhìn ánh sao đầy trời trong bầu trời đêm, vẻ bi thương ngược lại cũng biến mất rất nhiều. "Trần ca, mau tới, ha ha, có phát hiện lớn, chúng ta tìm được rồi." Lúc này, bên ngoài sơn động, một huynh đệ Viêm Hoàng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788092/chuong-472.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.