Với một tiếng "bùm", Hạng Trần đâm vào kết giới dung nham, bị bỏng đến bong tróc da lưng, người lập tức ngã xuống đất. Hỏa Mãng Dung Nham gào thét, nhào tới, Hạng Trần ngay tại chỗ lăn một vòng, né tránh được một đòn nhào tới này. Hắn bò dậy, nhổ ngụm máu tươi, Hồi Thiên Chân Khí điên cuồng khôi phục những khúc xương bị va đứt. "Nhân loại, thể chất của ngươi rất mạnh, bị một đuôi của ta quật trúng, vậy mà còn có thể sống." Hỏa Mãng Dung Nham kinh ngạc. Hạng Trần thu hồi Long Khuyết Yêu Đao, cười tà nói: "Để ngươi xem một chút, cái gì mới là yêu!" Hạng Trần ngửa mặt lên trời gào thét, thân thể biến hóa, lại lần nữa biến lớn, cả người lập tức biến thành một con Thôn Nguyệt Thiên Lang dài mười mét, cuồn cuộn yêu khí quét ra, một cỗ huyết mạch uy áp đến từ Thái Cổ được phóng thích. Hỏa Mãng Dung Nham kinh ngạc nhìn về phía Hạng Trần, không thể tin được, cảm nhận yêu khí đối phương phóng thích, thuần khiết và mạnh mẽ hơn nó rất nhiều, lại còn có một cỗ huyết mạch uy áp khiến tâm hắn kiêng kỵ. "Ngươi, ngươi không phải là người!" Hỏa Mãng Dung Nham kinh sợ nói. "Tiểu xà, xem hôm nay tiểu gia lấy ngươi làm thanh cay mà gặm." Thôn Nguyệt Thiên Lang băng lãnh nói, đôi cánh mở ra, thân thể bay vút lên không. Trong kết giới dung nham này, người bên ngoài cũng không thể nhìn thấy động tĩnh bên trong đây. "Thôn phệ huyết nhục của ngươi, ta nhất định có đại đột phá." Hỏa Mãng Dung Nham vui vẻ nói, sau đó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788067/chuong-447.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.