Thương Nhĩ sắc mặt âm trầm, nói: "Các ngươi làm sao mà chạy thoát được những người kia?" Hạng Trần cười nhạt: "Sớm phát hiện, vòng qua là được rồi." Hắn không nói cho đối phương tình huống thật, để đối phương lơ là cảnh giác. "Một đám phế vật." Thương Nhĩ nghe vậy cũng tức đến nghiến răng. Hắn đương nhiên cũng không tin là những người của Hạng Trần có thể giết nhân thủ hắn đã an bài. Ở đây đông người như vậy, có rất nhiều đệ tử trong học viên, bọn họ cũng không tiện công khai ra tay, dù sao Hạng Trần bọn họ có học tịch trong người, đây chính là sự bảo vệ. Mặc dù nói việc chém giết bên ngoài, không có đội chấp pháp học viện can dự vào, nhưng sau khi trở về, học viện cũng sẽ lập án. Đây là Hoang Châu Học Cung, một loại bảo vệ dành cho học sinh, cũng là bởi vì có những sự bảo vệ này, các học viên của học cung này ở trong Hoang Đô mới không bị người ta tùy tiện giết hại. Dù sao, ngay cả học viên của mình cũng không bảo vệ, danh tiếng đã thối rồi, ai còn dám đến cầu học? Mà Hạng Trần vẫn là học sinh của Phó viện trưởng, công khai ra tay cũng là vả mặt Phó viện trưởng. "Hạng Trần, ngươi dám đi vào Cổ Hoang Linh Cảnh, nơi đó chính là nơi chôn thây ngươi." Thương Nhĩ lạnh lùng nói. Hạng Trần nhún nhún vai, cười nhạt nói: "Vậy thì hãy để chúng ta rửa mắt mà đợi, vận mệnh tương lai của ta thế nào, không phải do ngươi quyết định." "À đúng rồi, còn có chuyển lời
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788064/chuong-444.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.