Mà chuyện về Cổ Hoang Linh Cảnh đã được truyền đi sôi nổi khắp học viện, rất nhiều người đang xắn tay áo lên, chuẩn bị đủ loại tài nguyên, sẵn sàng tiến đến thám bảo. Hạng Trần trở về viện tử của mình, đẩy cửa viện ra thì giật mình. Trong sân, thình lình có khoảng hơn hai trăm người tụ tập. Tiểu viện của Hạng Trần đều sắp chật ních người. “Sao lại nhiều người như vậy?” Hạng Trần kinh ngạc nhìn lại. “Nhanh lên, Trần ca đến rồi, tất cả mau đứng ngay ngắn cho ta!” “Hội trưởng đến rồi.” Hạng Trần vừa đẩy cửa vào, vô số ánh mắt đồng loạt nhìn về phía hắn, rất nhiều người đều toát ra vẻ sùng bái. “Chào Trần ca!” Hơn hai trăm người, toàn bộ khom người, hai tay chắp lại, hoặc là ôm quyền hành lễ. Đám người tự động nhường đường, Hạng Trần kinh ngạc đi vào, Dương Bân, Vương Tiểu Kê bọn người cười đi tới. Vương Tiểu Kê nói: “Trần ca, uy phong chứ.” “Sao lại nhiều người như vậy?” Hạng Trần kinh ngạc hỏi. “Những người này, đều là những người đầu nhập Viêm Hoàng Học Hội trong khoảng thời gian này, được tinh chọn kỹ càng mà ra, phần lớn đều là tân sinh cùng khóa với chúng ta, cũng có lão sinh,” Dương Bân cười nói. Hạng Trần kinh ngạc nhìn những người này. Khoảng thời gian này, hắn một mực tại bế quan tu hành, hoặc là luyện đan, không chú ý đến chuyện Viêm Hoàng Học Hội nhận người. “Trần ca, chúng ta đều là mộ danh mà đến, ngưỡng mộ phong thái của ngươi, cùng với uy danh của Viêm Hoàng.” “Đúng vậy, Trần ca, còn nhớ ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788060/chuong-440.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.