Sau khi trở về, mọi người lúc này mới đem quan tài đặt xuống, mở ván quan tài ra. Hạng Trần lấy ra mấy cây ngân châm cắm trong tóc trên đỉnh đầu Vương Tiểu Kê, ý thức của Vương Tiểu Kê lúc này mới khôi phục lại. Vương Tiểu Kê thở phào một hơi, cười nói: "Các huynh đệ, diễn kỹ của ta không tệ chứ." Dương Bân cười mắng: "Ngươi chính là nằm một chuyến ở chỗ đó mà thôi, cần cái diễn kỹ chó má gì chứ, người nào cũng có thể diễn được." "Cút! Ngươi nằm thử trong đó xem, ta lần đầu tiên nằm quan tài được không, điềm xấu a." Vương Tiểu Kê mắng. Hạng Trần nói: "Chuyện lần này xem như đã ứng phó xong rồi, Tiểu Kê, ngươi mấy ngày nay cấm chỉ ra ngoài, chờ phong ba qua đi, nói ngươi đã được cứu tỉnh là được." "Biết rồi Trần ca." "Trần Đại ca, ngươi qua một thời gian nữa, thật sự muốn cùng Diệp Phong bọn họ sinh tử chiến sao?" A Đóa Nhã hỏi. Hạng Trần gật đầu, nói: "Ta cùng bọn họ vốn là cục diện không chết không thôi rồi, nếu không xuất ra chút thủ đoạn, bọn họ thật sự cho rằng chúng ta mặc người xâu xé." "Một đấu mười người a, cho dù Trần ca ngươi thực lực cao cường, thế nhưng nếu đối phương phái ra mười cường giả Tiên Thiên cảnh giới đỉnh phong, cũng không dễ đối phó a." Dương Bân trầm giọng nói. "Ai, đều là chúng ta vô năng, thực lực thấp kém, không giúp được Trần ca việc gì, một số chuyện này đều để Trần ca một mình đối mặt." Cũng có người thở dài. "Đúng vậy
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788034/chuong-414.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.