Ngoài điện có nhiều người hưởng ứng như vậy, nhìn nàng Diệp Thiên Kiều cũng không tiện bênh vực, nói: "Hạng Trần, ngươi nói ngươi giết Hoàng Tử Hiên là quy tắc học viện cho phép, vậy ngươi nói xem, cho phép thế nào?" Hạng Trần quay người, ngón tay chỉ về một cái quan tài phía sau, nói: "Diệp học tỷ xin nhìn, đó là thi thể của Vương Ưng thuộc Viêm Hoàng Học Hội của ta, hắn bị Hoàng Tử Hiên sát hại. Ta ngược lại muốn hỏi, Diệp Phong, các ngươi có thừa nhận hay không?" Sắc mặt Diệp Phong âm trầm, nói: "Vương Ưng cưỡng hiếp nữ học viên, chết có thừa tội!" Hạng Trần cười lạnh, nói: "Cũng chính là nói, các ngươi thừa nhận rồi. Diệp học tỷ, chân tướng sự tình rõ ràng rồi. Thiên Diệp Hội các ngươi tính kế Vương Ưng, bắt Vương Ưng đến Thiên Diệp Hội, còn có hơn hai mươi huynh đệ của ta, lấy tội danh này liền muốn giết hại bọn họ. Ta hỏi, Thiên Diệp Hội có phải là bá đạo, cậy mạnh hiếp yếu, thiên lý bất dung?" "Không sai, Diệp học tỷ, Thiên Diệp Hội bắt chúng ta qua đó, chặt cánh tay chúng ta, còn muốn giết hại chúng ta, may mắn Hạng đại ca dẫn người tới cứu, nếu không chúng ta cũng đã nằm trong cỗ quan tài rồi." Dương Bân và những người khác bi phẫn nói. "Nói bậy, chúng ta không hề muốn giết các ngươi, chỉ là giáo huấn các ngươi mà thôi. Ngược lại là ngươi, Hạng Trần, dẫn người xông vào địa bàn của chúng ta, đánh bị thương nhiều người của chúng ta, chúng ta có quyền lực duy trì quyền lợi của mình
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788032/chuong-412.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.