Hạ Hầu Vũ nghe vậy muốn chửi thề, ngươi biết rõ dưới Nguyên Dương không tiện đi vào, còn để ta đi vào, muốn hố ai đây? Ánh mắt Vương Dương nhìn phía Hạng Trần, quả nhiên, thấy Hạng Trần lại không có bất kỳ sự không thích ứng nào. Mà ánh mắt Hạng Trần lại trực câu câu nhìn về phía bộ ngọc điển kia, Thái Âm chân khí trong cơ thể hắn đều đang điên cuồng hấp thu luồng hàn khí này. "Trưởng lão, đây là võ học gì?" Hạng Trần hưng phấn hỏi. Vương Dương Trưởng lão nói: "Bộ võ học này rất đáng gờm, là ta từ một tuyệt địa mà có được, tên là Hoàng Tuyền Cấm Điển, bên trong ẩn chứa mấy thức võ học vô cùng cường đại, một mực đang ở đây chờ đợi hữu duyên nhân của nó. Thiếu niên, ta thấy ngươi cốt cách kinh kỳ, tất nhiên là hữu duyên nhân thích hợp với bộ võ học này." "Hoàng Tuyền Cấm Điển!" Hạng Trần nghe vậy chấn động trong lòng, cái tên này vừa nghe liền biết rõ không thoát khỏi quan hệ với nơi đó. "Cần bao nhiêu học phần để đổi?" Hạng Trần hỏi. "Không cần học phần, miễn phí tu hành." Vương Dương Trưởng lão cười nói. "Còn có võ học miễn phí sao?" Hạ Hầu Vũ cũng kinh ngạc. "Trưởng lão, ngài đừng bẫy người ta nữa, phía trước có tám học viên tu luyện Hoàng Tuyền của ngài, kết quả chưa đến một tháng, toàn bộ đều về chầu Diêm Vương rồi." Mà lúc này, một đệ tử quét dọn Tàng Kinh Các đi ngang qua lắc đầu nói, chuyện lập tức lộ rõ chân tướng. "Hai tiểu tử, khuyên các ngươi đừng tu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4788012/chuong-392.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.