"Nhưng xét từ góc độ của Đại Thương, Thiếu chủ làm chuyện này cũng tốt. Nếu để ba con Thiên Hạt kia ấp nở ra, tiềm lực to lớn, sau nhiều năm bồi dưỡng, chúng lại sẽ trở thành ba đại yêu làm hại Đại Thương." Tiêu Bạch nói. "Đúng rồi, nàng có biết là ngươi làm không?" "Chắc là không biết, lúc ta đến đã gặp nàng, nàng không hề nhận ra ta, hơn nữa ta không để lại bất kỳ chứng cứ nào." Hạng Trần cưỡi trên lưng Tiểu Bạch Hổ trầm ngâm nói. "Vậy là tốt rồi, cứ như vậy, nàng muốn báo thù cũng không tìm thấy người." Tiêu Bạch khẽ thở phào, nói: "Hiện tại việc cấp bách là nhanh chóng rời khỏi Thiên Hạt Quốc." "Chỉ sợ, sau chuyện này, Thiên Hạt Quốc sẽ phong tỏa toàn bộ các thành trì và cửa ải." Hạng Trần nói. Đột nhiên, sắc mặt Hạng Trần biến đổi, nói: "Không hay rồi, tuy nàng không biết, nhưng có một người có thể đoán ra?" "Ai?" "Người kia là người của Thiên Hạt Tông, một cường giả Nguyên Dương Cảnh Giới Thất Trọng, trước đó chính hắn đã truy sát ta đến Thiên Hạt Động Phủ. Nếu suy nghĩ kỹ, rất có thể hắn sẽ đoán ra là ta làm." Hạng Trần cau mày nói. "Gào..." Mà đúng lúc này, trên bầu trời vừa vặn vang lên một tiếng rít bén nhọn, một thân ảnh to lớn, bùng cháy yêu nguyên lực điên cuồng đuổi theo. Chính là con yêu cầm kia, yêu cầm không tiếc bùng cháy yêu nguyên lực của mình, bất chấp nguy hiểm tu vi lùi lại để tốc độ tăng lên truy sát mà đến. Trên lưng yêu cầm, Đường Huy cũng nhìn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787942/chuong-322.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.