Ngủ say năm canh giờ, Hạng Trần cũng khôi phục tinh thần và tỉnh dậy. Đã tới đêm tối, mấy trăm thi thể của những người đã chết trong Xích Huyết Dũng Binh Đoàn đều được xếp thành hàng trên một giàn lửa lớn, phía dưới chất lên củi lửa cao ngất, có người rót rượu mạnh lên trên củi lửa. Chu Xích ném một mồi lửa vào giàn lửa, trong nháy mắt, củi lửa hừng hực bốc cháy, thiêu đốt thi thể. Chu Xích tay cầm một chén rượu, gào lên đau xót nói: "Hoàng Tuyền lộ viễn, chư huynh đệ hảo tẩu!" Nói xong, một chén rượu đổ trên mặt đất, sau đó cả người quỳ xuống. "Hoàng Tuyền lộ viễn, chư huynh đệ hảo tẩu!" Hơn một ngàn tên huynh đệ Xích Huyết Dũng Binh Đoàn bi thương nói, kính một chén Hoàng Tuyền, tất cả quỳ xuống, đưa tiễn các huynh đệ đã chết một đoạn đường cuối cùng, không khí đặc biệt ngưng trọng. Hạng Trần cũng khom người thi lễ, không nói nhiều. Hạ Hầu Vũ một tay vuốt ngực, cũng hành một quân lễ. Dũng binh cũng được, thổ phỉ cũng vậy, sống trên thế gian này, ai mà không khổ sở giãy giụa trong gian nan, đao quang kiếm ảnh, hoảng loạn, mong cầu cũng chỉ là mấy lạng bạc vụn. Liệt hỏa hừng hực thiêu đốt trong đêm tối, trong không khí cũng tràn ngập một luồng mùi thi thể cháy khét, ánh lửa chiếu rọi trên khuôn mặt mọi người, trên trời minh nguyệt cao treo. "Người mất an giấc ngàn thu, người sống vẫn cần phải nỗ lực vì vận mệnh của riêng mình, Huyết đại ca sau này có tính toán gì?" Hạng Trần hỏi. "Tiếp tục làm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787915/chuong-295.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.