Trong phòng tu hành, Hạng Trần một bên ăn thịt đại yêu xà, một bên luyện hóa đại lượng Hồi Thiên Chân Khí để tu phục thương thế của chính mình. Tốc độ khôi phục thương thế của hắn quả thật rất kinh người, thân thể với sức khôi phục mạnh hơn yêu quái vài phần của hắn, cộng thêm dược vật, Hồi Thiên Chân Khí và năng lực khôi phục của công pháp. Bởi vì thương tổn do quá độ sử dụng lực lượng yêu đan gây ra, đến ngày thứ hai đã khôi phục bảy tám phần. Hạng Trần đi ra khỏi cửa phòng tu hành, nhiều khuôn mặt quan tâm hỏi han đã đến. "Trần nhi, con thế nào rồi?" Tô Thanh Nhi là người đầu tiên lao tới, không ngừng quan sát con trai của mình. Vết thương trên đùi nàng đã được Hoa lão trị hết. "Lão đệ, tình hình ngươi ra sao?" "Huynh đệ, sao rồi?" Một đám người quan tâm hỏi han, trong lòng Hạng Trần cũng nhiều thêm vài phần ấm áp. "Nương, Trần lão ca, Thắng Thiên đại ca, thương thế của ta đã không còn đáng ngại rồi." Hạng Trần mỉm cười nói. "Vậy là tốt rồi!" Mọi người nghe vậy đều thở phào nhẹ nhõm. "Triệu Mục, tình hình thương vong trong trang viên thế nào rồi?" Hạng Trần hỏi. "Tây Túc Hổ Vệ có một huynh đệ hy sinh, những người khác bị trọng thương đều được Hoa lão khống chế lại thương thế, nhưng nô bộc chết khá nhiều, có mười tám người hầu đã chết." Triệu Mục nói. Hạng Trần nghe vậy ánh mắt lạnh lẽo, chết mười chín người, mười chín người này cũng có thể nói đều là vì hắn mà chết. "Lai lịch
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787857/chuong-237.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.