"Ha, người không may mắn tụ tập một chỗ, tiện nhân nát thối tụ tập một nhà, không ngờ đồng thời gặp phải hai kẻ nát bét, ta ra ngoài thật sự không xem hoàng lịch." Hạng Trần cười châm biếm một tiếng, băng lãnh nhìn Tần Dung, người nữ nhân mà hắn từng tôn kính là tỷ tỷ, cuối cùng lại đâm lén nàng một đao. Con người, điều khó dung thứ nhất chính là phản bội và lừa dối, Hạng Trần cũng không ngoại lệ. "Ngươi, ngươi dám mắng ta là tiện nhân!" Tần Dung mặt xinh đẹp đỏ bừng giận dữ nói, nàng đã quen người khác tôn kính nàng, đã sớm quên mất chuyện xuất thân là thị nữ rồi. "Ha ha, ta nói ngươi sao? Chính ngươi nhất định muốn đâm đầu vào chỗ chết mà thừa nhận ta cũng không có cách nào, một ít người tiện hay không tiện trong lòng mình không có chút tính toán nào sao, đáng xấu hổ hay không đáng xấu hổ, còn nhất định phải để ta nói? May mà hôm nay không phải Tết Trồng Cây, nếu không ta thật sự phải trong lòng người nào đó trồng cho nàng chút ý niệm." Hạng Trần ha ha cười lạnh, lời nói sắc bén như đao. "Ngươi, ngươi, càn rỡ! Cút xuống! Đại sảnh lầu hai bây giờ là địa phương luyện đan sư tụ họp, trừ phi đặc biệt khách quý mời, người thường không có tư cách đi vào." Tần Dung mặt đỏ bừng giận dữ nói, nói đến đối đáp, nàng tự nhiên không thể thắng được Hạng Trần, người kiếp trước sống trong niên đại khắp nơi đều là keyboard warrior, khách võ phím ở khắp mọi nơi. Hét lớn một tiếng phím
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787831/chuong-211.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.