Hạng Trần cười ha ha một tiếng, nói: "Hai người chúng ta, có thể ngồi ở đây uống rượu, không phải đã là bằng hữu rồi sao?" Ân Thiên Hoa cười nói: "Vậy sau này, Thiên Hoa có lẽ phải qua lại nhiều hơn với Hạng Trần huynh đệ rồi." "Mời!" Hai người nâng chén, lại chạm cốc cùng uống cạn. "Hạng huynh đệ, không biết đối với cục diện Đại Thương bây giờ có kiến giải gì không?" Ân Thiên Hoa đột nhiên hỏi. Hạng Trần cười nhạt một tiếng, nói: "Hạng Trần chỉ là một giới vũ phu, đối với chính trị sự tình, từ trước đến nay không mấy nghiên cứu, không có gì là kiến giải hay không kiến giải cả, bây giờ quốc thái dân an, tuy có cường quốc bên ngoài ngấp nghé, có không ít ngoại hoạn nội ưu, bách tính Đại Thương vẫn xem như an cư lạc nghiệp." "Ồ, ngoại hoạn nội ưu, Hạng Trần huynh đệ nói như thế nào?" Ân Thiên Hoa hỏi. "Ngoại hoạn, bên ngoài có Thiên Yết cường quốc ngấp nghé, đứng đầu tướng lĩnh tam quân biên cương, lại bị người của mình quốc gia trấn áp, mà nội, một ít gia tộc quá mức một nhà độc đại, ảnh hưởng triều chính, đây không phải ngoại hoạn nội ưu là gì." Hạng Trần cười lạnh: "Nước chưa yên ổn, lại đi xử lý thống soái, phải nói, đó không phải là hành động sáng suốt gì." Điều hắn nói, tự nhiên là chuyện cha của chính mình bị hoàng thất cầm tù trấn áp. Đại quân biên cương của Đại Thương, vốn dĩ vẫn luôn là cha của hắn thống soái, thống lĩnh, mà bây giờ thì sao, cha hắn vị chủ tâm cốt
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787783/chuong-163.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.