"Ván cược này, ta nhận. Lão già kia, tuổi tác đã cao, nhưng đức hạnh thì không có, mở miệng ngậm miệng là mắng người ta tiểu tạp chủng, mẹ ngươi có phải là đã chết rồi không? Không dạy dỗ ngươi cho tốt." Hạng Trần lạnh lẽo nói, lời nói không chút khách khí. "Ngươi muốn chết!" Mộ Dung Hải nổi giận, khí thế cuồng bạo của Tiên Thiên cảnh giới cửu trọng bạo phát. Triệu Mục vội vàng chắn trước người Hạng Trần. "Mộ Dung tiền bối, hắn là huynh đệ của ta, ngươi dám động đến hắn, ngươi có tin ta hay không sẽ khiến các ngươi cũng chạy không thoát khỏi đây?" Công Tôn Thắng Thiên sắc mặt lạnh lẽo. Trong các gian hàng triển lãm xung quanh, các hộ vệ của Công Tôn gia đều yên lặng lộ ra đao kiếm. "Hừ, ta nói mà, cuồng ngạo như vậy, thì ra là Công Tôn gia các ngươi đang chống lưng. Được, cũng không cần nói thêm gì nữa, đấu khí đi." Mộ Dung Hải hừ lạnh một tiếng, nhịn xuống một hơi này. "Tiểu tử, lát nữa ngươi không chỉ sẽ quỳ xuống trước ta, mà còn phải chết." Vương Ưng cười lạnh nói. "Câm cái miệng thúi của ngươi lại, ngươi hãy chuẩn bị sẵn mười vạn kim tệ đi." Hạng Trần cười lạnh. "Không thấy quan tài không đổ lệ, lát nữa xem ngươi chết thế nào." Vương Ưng hừ lạnh một tiếng, cũng nhìn về phía sân khấu. Lực chú ý của mọi người cũng nhìn về phía mười cái binh khí trên sân khấu, đây chính là đại biểu cho hai năm nay, tác phẩm đỉnh phong của hai luyện khí thế gia. "Mộ Dung gia ta, kiện triển lãm thứ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787775/chuong-155.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.