“A a a! Tay của ta, tay của ta!” Tiếng kêu thảm thiết như heo bị chọc tiết vang lên, tên hộ vệ thống khổ quỳ dưới đất, ôm cánh tay đứt đau đến thảm kêu. Một màn này khiến những người xung quanh đều kinh hãi. “Tốc độ thật nhanh, một đao thật nhanh, các ngươi, các ngươi có thấy hắn ra đao như thế không?” Có người kinh thanh hỏi đồng bạn. “Không có, thiếu niên này là ai thế? Tuổi tác còn trẻ mà đao pháp lại lăng lệ như vậy sao?” Những người xung quanh kinh thanh nghị luận. Mà Công Tôn Khắc kia sắc mặt cũng khẽ biến, kinh ngạc nhìn về phía thiếu niên. Vừa rồi một đao đó nhanh đến mức, hắn đều không nhìn rõ ràng. Lão nhân cũng bị dọa cho không nhẹ, ông ấy chỉ là một lão nhân ở Thể Phách cảnh giới, lại càng không nhìn rõ vừa rồi đã xảy ra chuyện gì. Hạng Trần chắn trước người lão nhân, đỡ lên lão nhân đang kinh ngạc, nói: “Lão nhân gia, không cần sợ, hôm nay ta sẽ không để bất luận kẻ nào chặt tay của ngươi.” Sau đó, ánh mắt của hắn lại lạnh lùng nhìn về phía thanh niên. “Tiểu tạp chủng, ngươi, ngươi dám đánh bị thương hộ vệ của ta!” Công Tôn Khắc giận dữ gầm thét lên. “Đánh bị thương hắn thì tính là gì, ta còn dám đánh bị thương ngươi đây.” Hạng Trần cười lạnh nói. “Vốn định phế ngươi thì thôi, bây giờ, ta đã thay đổi chủ ý rồi, ta muốn giết ngươi!” Công Tôn Khắc giận dữ hét, cũng bùng nổ chân khí, Thần Tàng cảnh giới bát trọng, trong tay hắn, tay cầm một thanh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787769/chuong-149.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.