"Hạng Trần, ngươi có ý gì? Ngươi đang nhục nhã ta sao?" Hạng Ly giận dữ hét. "Nhục nhã?" Hạng Trần cười lạnh: "Một khắc kia ngươi nhảy lên kêu gào ta, thì đã là tự tìm nhục nhã!" "Bất quá, ta thật sự không có hứng thú nhục nhã ngươi, bởi vì trong mắt ta ngươi thật sự là một tên rác rưởi." Lời của Hạng Trần cũng cay nghiệt ngoan độc. "Ngươi, ngươi, ngươi..." Hạng Ly ánh mắt đỏ bừng, phổi đều sắp tức nổ rồi. "Tốt, Hạng Trần, đã ngươi có cái khí phách này, ta thành toàn cho ngươi, nhìn xem ngươi làm thế nào làm trò hề câu khách, tám người các ngươi, đều cùng tiến lên cho ta!" Hạng Khuyết cười lạnh, Hạng Trần muốn làm màu như vậy hắn cầu còn không được. "Là Đại công tử." Tám đệ tử Thần Tàng cảnh giới nhị trọng cũng nhảy lên đài tỷ võ. Chín người, chín người ánh mắt ngưng tụ trên thân Hạng Trần. "Không phải chứ, hắn thật muốn một mình đánh chín người?" "Hắc hắc, lần này làm màu quá đà rồi, phải đem mình làm phế thôi." Hạ Nam cười lạnh. Chín Thần Tàng cảnh giới nhị trọng, là khái niệm gì, người Thần Tàng cảnh giới tứ ngũ trọng bị vây công cũng sẽ gặp nạn. Hạng Trần mặc kệ người ngoài bàn tán thế nào, ánh mắt nhìn về phía hai người trong đó trên thân, nói: "Hạng Ngôn, Hạng Vu, mẹ ta trước kia đối với hai nhà các ngươi cũng không tệ chứ." Hai tên đệ tử Hạng gia hơi rụt ánh mắt xuống, không nhìn ánh mắt Hạng Trần, Hạng Ngôn nói nhỏ: "Thật xin lỗi, Nhị thiếu gia, người thức thời là trang tuấn
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787752/chuong-132.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.