Thế nhưng lúc này, hai người gần như cùng lúc mở mắt, khóe miệng Hạng Trần lộ ra một tia cười lạnh. Xoẹt! Xoẹt! Hai tiếng xé gió chói tai đột nhiên từ trong chăn vang lên, xé rách chăn mà ra. Vù! Vù! Hai đạo hàn quang, thoáng cái xé toang chăn bắn ra ngoài, tốc độ cực nhanh, quanh quẩn phù văn chi quang, lực xuyên thấu kinh người. Phốc! Phốc! Máu tươi văng tung tóe! Chỉ thấy hai người cầm đao qua đỉnh đầu, đột nhiên bị xuyên thủng bắn xuyên qua một lỗ máu. Bành! Bành! Hai mũi tên thép quấn quanh phù văn, xuyên qua đầu hai người, còn găm sâu vào tường nửa thước! Hai người trợn to hai mắt, một người bị bắn trúng mi tâm, còn một người khác bị bắn trúng nơi miệng, kinh hãi nhìn về phía hai tên thiếu niên nằm ở trên giường, trong tay cầm hai cây nỏ liên châu quân dụng. Đông, đông…! Thân thể hai người đồng thời mềm nhũn xuống dưới, thoáng cái ngã trên mặt đất, chết không nhắm mắt. Làm sao có khả năng? Hai người chẳng phải trúng Mê Thần Hương sao? Hai người chẳng phải nên ngủ như chết sao? Trước khi ý thức tan rã, hai người còn đang suy nghĩ vấn đề này. "Bà nội hắn, còn muốn đánh lén chúng ta." Hạ Hầu Vũ đứng dậy nhổ ngụm nước bọt. "Cẩu Tử, lần này may mắn có ngươi, bằng không thì hai người chúng ta coi như toi đời rồi, bất quá cái lỗ tai chó của ngươi thật thính a, động tĩnh bên ngoài có tiếng gió che giấu ngươi đều nghe thấy." Hạ Hầu Vũ lòng còn sợ hãi nói, còn nhéo nhéo lỗ tai
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/van-yeu-thanh-to/4787692/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.